Đi qua thời trai trẻ,năm tháng bắt đầu không khoan dung, mỗi ngày điều ta có thể làm chính là thu thập những hồi ức đã già đi, giả vờ bản thân còn sở hữu cảnh xuânmuôn hồng ngàn tía.
Lúc con người còn thơ ấu, luôn cảm thấy thờigian trôi qua quá chậm, dường như mình là đứa bé không lớn nổi, chẳng có cả khả năng đứng dưới gốc cây rướn người hái quả. Nhưng thật sự đến lúc vĩnh biệt tuổi xuân xanh, mới cảm thấy thời gian quá đỗi vô tình, không cho ta cơ hội quay đầu ôn lại giấc mơ xưa. Đi qua thời trai trẻ, nămtháng bắt đầu không khoan dung, mỗi ngày điều ta có thể làm chính là thu thập những hồi ức đã già đi, giả vờ bản thân còn sở hữu cảnh xuân muônhồng ngàn tía. Quá trình của sinh mệnh cũng như giương buồm ra khơi, đãkhông thể xoay chuyển phương hướng con thuyền, lại hà tất để tâm nó cóxuôi theo dòng nước mùa xuân cuồn cuộn chảy về đông hay chăng?
Tsangyang Gyatso sinh trưởng giữa non nước Monyu, cho rằng mình có một tuổi thơhạnh phúc. Là con cả trong nhà, Ngài được cha mẹ hết lòng cưng chiều.Ngài như một chú chim ưng non vui vẻ tự do trên thảo nguyên, tuy chưa đủ lông đủ cánh, nhưng không cần lo lắng gió mưa xâm phạm. Mỗi ngày, Ngàicùng đám bạn trẻ chăn thả đàn cừu, cười nói vui đùa. Có lúc, Ngài lẳnglặng gối đầu lên bãi cỏ, ngắm mây trắng trôi dạt dưới trời xanh, trongđầu thoáng hiện một số chuyện cũ chưa từng xảy ra nhưng lại lờ mờ phảngphất. Ngài yêu mến mảnh đất đã cho mình sinh mệnh này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-chon-hong-tran-sau-nhat/58496/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.