Trải qua bao nhiêuxuân đi thu đến, trước sau không thể đo đạc dặm đường hồng trần rốt cuộc còn bao xa. Khi bạn mệt mỏi cũng không thể dừng lại nghỉ ngơi, vì thờigian cứ luôn vội vã đuổi theo, từ bờ bên này đuổi sang bờ bên kia.
Trải qua bao nhiêu xuân đi thu đến, trước sau không thể đo đạc dặm đườnghồng trần rốt cuộc còn bao xa. Khi bạn mệt mỏi cũng không thể dừng lạinghỉ ngơi, vì thời gian cứ luôn vội vã đuổi theo, từ bờ bên này đuổisang bờ bên kia. Một ngày nọ bạn dừng bước, có nghĩa là hành trình sinhmệnh sắp sửa kết thúc, mà bạn cũng đã hoàn thành sứ mệnh sinh tồn củamình. Có những người chán ngán phàm trần, một lòng cầu dĩnh ngộ siêuthoát, làm một ngọn cỏ gốc cây yên tịnh trước Phật, thấm nhuộm linh tính của Thiền. Có những người lại nguyện ý rời xa cảnh Thiền, cam nguyệnrơi vào lưới trần, lưu lạc nơi thời loạn lạc, sống tỉnh táo mà đau khổ.
Rốt cuộc cũng có người không tin, Tsangyang Gyatso có thể giữ được bìnhtĩnh khi đối mặt với phán quyết. Ngài chẳng phải là một vị tình tăng ư?Ngài đúng ra phải nhu nhược, e sợ hết thảy gió mưa rung chuyển trên đời, mọi tổn thương đối với Ngài sẽ là chí mệnh. Chúng ta vẫn tranh luận,những thứ Tsangyang Gyatso có được và mất đi, rốt cuộc thứ nào nhiềuhơn, thứ nào ít hơn. Không ai có thể đưa ra một câu trả lời chính xác,vì theo đuổi và mộng tưởng của mỗi người khác nhau. Còn tôi tin chắc,đời này Tsangyang Gyatso đã được sống trong hạnh phúc, tuy tình yêu Ngài muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-chon-hong-tran-sau-nhat/3166954/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.