Nhờ bà chủ quán rượunhỏ ân cần mai mối, họ đã đêm đêm gặp nhau, bên nhau như thế, quấn quítbịn rịn, không nỡ chia lìa. Người đẹp Qonggyai đã cho Tsangyang Gyatsonhu tình và hoan lạc trước giờ chưa từng có, đó là một niềm cực lạc nhân sinh được giấu kín. Ngài nghĩ, dù ở cõi Phật, tu luyện đến cảnh giớicao nhất, cũng chẳng qua đến thế mà thôi. Đến nay cũng không ai có thểnói rõ, khoái lạc thể xác và khoái lạc tinh thần, loại nào khiến conngười càng hồn xiêu phách lạc. Có lẽ chỉ đích thân cảm thận mới nói rađược loại khoái lạc nào thích hợp với mình. Tsangyang Gyatso cảm thấybản thân cách cõi Phật ngày càng xa, Ngài lúc này, chỉ nguyện ý làDangsang Wangpo sa vào phàm trần, hưởng thụ khoái lạc tột cùng của tìnhyêu.
Gặp nhau không dễ, tuy rằng khi màn đêm buông xuống, đợicung Potala ngủ say Tsangyang Gyatso liền có thể xuống núi gặp gỡ DawaDolma. Nhưng chờ đợi luôn dài đằng đẵng, dùng chờ đợi mòn mỏi ban ngàyđể đổi lại giai nhân một đêm, Tsangyang Gyatso vẫn cảm thấy chưa đủ thỏa ý. Tình yêu đến lúc nồng nàn, phân ly khoảnh khắc đều là dày vò. Huốngchi trong lòng Tsangyang Gyatso vẫn luôn lo lắng, chỉ sợ một ngày nàođó, hành tung của mình bại lộ, lúc ấy lời thề Ngài đã hứa với người đẹpQonggyai trên giường êm đệm ấm liệu còn có thể là vĩnh hằng? Không lonổi nhiều như thế, mỗi một đêm, họ đều hận đêm xuân ngắn ngủi, gà sớmgáy sáng.
Gà trống đừng gáy sớm,
Vì ta và người yêu,
Lời trong lòng muốn nói,
Vẫn còn rất nhiều điều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-chon-hong-tran-sau-nhat/3166929/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.