Nhóc tội nghiệp về phòng, lăn qua lăn lại ngủ không được. Cả phòng toàn hơi thở của kẻ mù lòa, mà chính chủ lại ngủ ở căn phòng đối diện.
"Cộc cộc cộc." Cửa bị gõ.
Kẻ mù lòa ngủ ở đối diện cảm giác được Omega bị mình đánh dấu tỏa ra tin tức tố mang theo tâm tình bất an, nên anh muốn đến trấn an cậu.
"Tiểu Ngụ, đã ngủ chưa em?" Giọng nói của kẻ mù lòa rất nhẹ, nhưng cách một cánh cửa, trong màn đêm yên tĩnh, nhóc tội nghiệp đang nằm trên giường vẫn nghe hết sức rõ ràng.
"Vẫn chưa ngủ ạ."
Tiếng nhóc tội nghiệp nghe ỉu xìu. Có vẻ em ấy đang quấn chăn khắp người, kẻ mù lòa nghĩ.
"Vậy để anh kể chuyện trước khi ngủ cho em?" Kẻ mù lòa tựa đầu vào cửa, thả ra một ít tin tức tố vào phòng.
"Dạ."
Kẻ mù lòa cười nhẹ hai tiếng. Nhóc tội nghiệp ở trong chăn cảm nhận được tin tức tố Alpha, bèn ngẩng đầu nhìn ra cửa.
"Thật ra không phải anh sinh ra đã mù. Khi nhỏ, anh có thể nhìn được, biết thế giới này có dáng vẻ ra sao. Mãi đến sau này xảy ra chuyện bất trắc..."
"Khi anh sáu tuổi, nhà mình từng vì người trong nghề mà lâm vào một vài sóng gió. Giám đốc công ty nhà nọ không thể chấp nhận mình đã thất bại, nhảy lầu tự sát. Tuy nhiên người nhà ông ta đều cho rằng chính ba của anh đã bức tử ông ta."
"Khoảng ba tháng sau, lúc anh đang chơi trong sân thì bị bắt đi. Anh không biết người kia làm sao lại trà trộn vào được đội ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go/1299966/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.