"Đừng, xin anh đừng như vậy......" Trong mắt Kiều Tâm Du ngập nước. Giọng nói vỡ vụn từ trong cổ họng thốt ra, mang theo thê lương tuyệt vọng.
"Không được làm sao?" Vẻ mặt hung ác của Nhâm Mục Diệu làm người ta không rét mà run, ánh mắt u ám, giống như độc châm phóng vào người cô, khiến cô không thể động đậy, "Ở cạnh thằng khác thì cô sung sướng đến thế, vậy mà bây giờ lại không cho tôi chạm vào?"
Hắn thô bạo lột bỏ tất cả chướng ngại trên người cô, hai con mắt đầy lửa dục vọng, hiện ra trong không khí lạnh lẽo. Làn mưa bụi lạnh vô cùng, từng hạt mưa nhẹ đậu trên đỉnh hoa đỏ hồng mềm mại, vì mưa lạnh kích thích, nhanh chóng đỏ lên, trở nên dựng đứng, thật giống như một đóa hoa anh đào óng ánh, đang đợi người ngắt lấy.
"Cô thật đẹp, càng ngày tôi càng không thể buông tha được cô rồi." Ngón tay thon dài, ve vuốt nụ hoa, mang theo mùi vị trừng phạt, mặc sức mà mân mê...... Nghiêng dán vào vành tai của cô, u mị nói: "Tôi sẽ chiều cô......"
Nước mắt tràn ngập, rơi xuống......
Gương mặt thanh lệ bị nước mắt thấm ướt, nước mưa rơi trên mặt, không phân biệt rõ giọt nào là mưa, giọt nào là nước mắt?
Trong không khí ẩm ướt từng cơn lạnh lẽo, khiến cơ thể Kiều Tâm Du co rút, da thịt trắng muốt trơn mềm, mỏng manh dính toàn nước mưa lẫn bùn đất, nhưng không vẩn đục mà tựa như đóa sen, thuần khiết yên lặng, tinh tế mà nhẹ nhàng......(không biết cái đoạn này tả có đúng không nhỉ, 2 a chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-tong-giam-doc-tuyet-tinh-tan-khoc/1275662/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.