Giữa đêm khuya ở trong phòng bệnh, trên giường Cố Thường Hi vẫn còn đang nằm hôn mê chưa tỉnh. Tần Minh thì đọc sách cho cô nghe nhưng mệt quá thiếp lúc nào không hay. Ngón tay cô cử động, tiếp đến là mí mắt cô run run. Cô mở mắt ra nhìn trần nhà trắng xóa, trong đầu tự hỏi đây là nơi nào. Ký ức cô ùa về, cô nhớ lại chuyện xảy ra của chiều ngày hôm đó. Lúc đó cô và Mộng Phạn ngồi bên trong chiếc xe taxi trên đường đi đến phố cổ, bất ngờ có một chiếc xe khác chạy với tốc độ khá nhanh đâm vào xe của hai người. Chuyện của sau đó cô cũng không còn nhớ gì đến nữa.
Cô đưa mắt nhìn ra cửa sổ thấy rèm cửa đã kéo lại nhưng vẫn đủ để cô biết được trời đã tối. Cô ngửi được mùi thuốc sát trùng nên đoán chắc mình đang ở trong bệnh viện. Cô quay sang nhìn thì thấy anh đang dựa vào ghế nhắm mắt ngủ thiếp đi, cô muốn cất giọng kêu anh nhưng phát hiện cổ họng mình khô khốc.
Cô cử động ngón tay rồi nhìn sang ly nước được để ở chiếc tủ bên cạnh. Cô đưa tay lên cố gắng với tới cầm lấy ly nước nhưng khi chạm được rồi thì không có sức để cầm lấy khiến cho ly nước rơi xuống đất, tạo nên một tiếng vang lớn giữa đêm khuya. Tần Minh đang ngủ nghe thấy tiếng động thì nhanh chóng giật mình tỉnh dậy, anh thấy dưới đất ly nước đã vỡ tan tành. Anh quay sang nhìn thì thấy cô cũng đang nhìn anh.
Anh thấy cô tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-thoi-thanh-xuan/2660867/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.