Hai người dìu Cố Thường Hi xuống dưới sân bệnh viện đi dạo. Ở sân bệnh viện trồng rất nhiều cây xanh và hoa, không khí cũng thoáng mát hơn. Cũng có vài bệnh nhân được người nhà dẫn xuống đây hít thở bầu không khí trong lành để người thoải mái hơn.
Đi dạo một lát thì Thục Tâm quay sang nhìn cô hỏi: "Cậu có mệt không? Ở đằng trước có ghế, chúng ta sang đó ngồi nghỉ lát đi."
Cô thấy ở phía trước có một băng ghế trống, cô cũng gật đầu đồng ý: "Được, vậy chúng ta sang đó ngồi đi."
Hai người họ nghe vậy thì đỡ cô đi đến băng ghế trống ngồi xuống, Hiểu Khê hỏi cô: "Cậu có khát nước gì không? Để mình về phòng lấy cho cậu."
Cô lắc đầu nhìn cô ấy: "Không cần đâu. Hai cậu cứ ngồi xuống bên cạnh mình đi."
Hai người nghe vậy thì ngồi xuống ở hai bên cô, cô hỏi: "Hai cậu đã đến thăm Mộng Phạn chưa? Cậu ấy xuất viện rồi giờ chắc đang ở khách sạn nghỉ ngơi."
Hiểu Khê nhìn cô, lắc đầu: "Vẫn chưa, bọn mình đến thăm cậu trước. Một lát rồi mới đến chỗ Mộng Phạn sau."
Thục Tâm đưa tay chỉnh mái tóc cho cô bị gió thổi có chút rối: "Khi nào cậu được xuất viện?"
Cô cười cười nói: "Tầm hai ngày nữa là mình được xuất viện rồi. Mình chỉ mong khi tháo băng gạc ở trên trán ra thì sẽ không thấy sẹo."
Cô vừa nói vừa đưa tay sờ lên băng gạc đang quấn trên trán, Hiểu Khê nghe vậy thì nói: "Nếu có sẹo thì bọn mình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-thoi-thanh-xuan/2660863/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.