Cố Thường Hi đàn xong thì thở ra một hơi, trước mắt cô xuất hiện một chai nước. Cô ngẩng đầu lên nhìn thì thấy người đưa chai nước này cho cô chính là Tần Minh. Ánh hoàng hôn chiếu vào lên người cậu làm cho cô thấy được sự dịu dàng ở cậu.
Tần Minh thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào cậu không đưa tay ra nhận lấy chai nước, cậu ho nhẹ hỏi: "Trên mặt tôi dính gì sao? Cậu mau nhận lấy nước đi."
Nghe cậu nói vậy cô vội thu hồi tầm mắt, trên mặt xuất hiện sự ngượng ngùng nhưng do ánh hoàng hôn chiếu vào nên chẳng ai nhìn ra được.
Cố Thường Hi đưa tay nhận lấy chai nước, nói: "Cảm ơn. Nhưng cậu sao lại ở đây?"
"Tôi nghe Mộng Phạn nói cậu đến đây tập luyện, tôi cũng là người biểu diễn cùng cậu nên tới đây nghe thử xem." Cậu kéo ghế bên cạnh ngồi xuống.
Mộng Phạn từ ngoài bước vào vẫy tay với cô: "Bọn mình cũng chưa về, đến đây nghe cậu đàn một chút rồi về."
Cô nghe vậy thì cười nói: "Nhưng mình đàn không được hay cho lắm."
Lập Thành đứng bên cạnh lắc đầu nói: "Không đâu, mình và mọi người thấy rất hay."
Thục Tâm bước tới đứng cạnh cô, nhìn cô mỉm cười nói: "Mình rất vui vì cậu cuối cùng cũng nghĩ thông suốt, không vì chuyện năm đó mà bỏ đi sở thích của mình nữa."
Cô gật đầu: "Đúng vậy, mình cũng muốn cho bản thân cơ hội đàn cho mọi người cùng nghe."
Bách Khanh cầm lấy cây đàn guitar bên cạnh, trèo lên bàn ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-thoi-thanh-xuan/2660708/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.