Năm 2012, lập đông.
Khi gió thổi, những chiếc lá vàng rơi lả tả xuống đất.
“Hắt xì…”
Hắt xì một tiếng thật lớn, Nhạc Dao cực lực cúi đầu, một lúc sau, cô mới thẳng lưng rút khăn giấy toả hương thơm thoang thoảng ra lau mũi.
“Hạt dẻ xong rồi đây!” Chủ gian hàng trước mặt hét lớn, Nhạc Dao vội vàng đưa tay ra hiệu, nhận lấy và ôm hạt dẻ rang đường thơm nức vào lòng, trên cổ được quấn kín bằng chiếc khăn quàng cổ đỏ.
Xa xa, Lý Tây Nguyệt thấy Nhạc Dao đứng trước quầy hàng hạt dẻ nướng, mặc một chiếc áo khoác nhung màu mơ. Cô có mái tóc nâu trời sinh, hơi xoăn tự nhiên.
Trong chảo rang hạt dẻ, không biết chủ quầy nói gì mà Nhạc Dao cười toe toét lộ ra chiếc răng khểnh nhỏ nghịch ngợm, đôi con ngươi màu hổ phách giống như một nàng búp bê tinh xảo.
“Dao Dao.” Lý Tây Nguyệt gọi.
Nghe được giọng nói quen thuộc, Nhạc Dao giơ cao cánh tay lên vẫy bạn: “Tây Nguyệt, ở đây nè.”
Vừa dứt lời, cô lại hắt xì thêm một cái nữa.
Lý Tây Nguyệt cầm hai ly trà sữa chạy tới bên cô, thấy cô bóp mũi đến mức đỏ bừng, bèn ân cần hỏi: “Cậu bị cảm à?”
Nhạc Dao sụt sịt mũi, lẩm bẩm một tràng vẻ uất ức lắm: “Mới hôm trước nè, mình đạp xe đuổi theo người ta tận ba con phố, gió phà vào làm đầu mình đau luôn.”
“... Cậu còn dám than cơ à, chàng nào đáng để cậu đuổi theo tới ba con phố thế hả.” Lý Tây Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-mua-dong/3392834/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.