“Đàm Tu, tháng sau em và Tây Nguyệt sẽ cử hành hôn lễ, anh tới làm phù rể nha.” Lúc bạn thân gọi điện thoại tới, Đàm Tu vừa tới bệnh viện.
Người nhờ anh làm phù rể qua điện thoại là bạn lâu năm của anh nên anh không thể từ chối lời mời này được. Sau khi gẫu chuyện vài câu, Đàm Tu đáp “ừ” qua điện thoại di động ngỏ lời đồng ý.
Cúp điện thoại, Đàm Tu đi thang máy lên lầu hai.
Y tá đi ngang qua liền chủ động chào hỏi: “Bác sĩ Đàm, chào anh.”
Đàm Tu vẫn nhìn thẳng “Chào cô”, vừa đi một mạch về phòng làm việc.
Y tá thực tập trẻ vội vã nhìn thoáng qua, bị thu hút bởi bóng dáng có khí chất như trăng sáng gió mát nọ: “Quao, người đi qua ban nãy là bác sĩ của bệnh viện chúng mình sao ạ?”
“Em vừa tới nên không biết, ở bệnh viện tụi mình tên tuổi của cậu ấy là đỉnh của chóp luôn...” Y tá trung niên không tiếc lời khen ngợi Đàm Tu, giới thiệu cho cô y tá thực tập một cách cặn kẽ về anh bác sĩ ưu tú đầy hứa hẹn này.
Đàm Tu, tốt nghiệp tiến sĩ và trở thành bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình chính ở tuổi gần ba mươi. Ngoài ra, trong lúc học tập và làm việc, anh cũng phát biểu nhiều bài trên SCI (*) và những tập san luận văn quan trọng, phải nói là tuổi trẻ tài cao đầy triển vọng.
(*) Viện Hàn lâm Khoa học Hoa Kỳ
Chỉ nghe một chuỗi trình độ học vấn mà đã phải ca tụng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-mua-dong/3392833/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.