Nhật Thiên vừa bước vào văn phòng chưa lâu, đang sắp xếp dở số sách cũ vào trong thùng giấy thì ở bên ngoài đã có tiếng gõ cửa:
- Mời vào.
Nhật Thiên lớn giọng, ánh mắt vẫn không rời khỏi chiếc tủ gỗ ở trước mắt của mình. Tiếng mở cửa vang lên lạch cạch. Một bóng người bước vào phòng, nhẹ nhàng khép cửa lại sau lưng. Nhật Thiên vẫn tiếp tục tập trung vào việc sắp xếp những quyển sách, chưa quay đầu nhìn lại, chỉ nghe thấy tiếng bước chân chầm chậm tiến lại gần:
- Lâu rồi không gặp, Nhật Thiên.
Một giọng nói vang lên quen thuộc, Nhật Thiên nhận ra người vừa lên tiếng, anh từ từ xoay người lại. Đó là Gia Ninh. Anh đặt quyển sách cuối cùng xuống thùng, thở dài một hơi rồi đứng thẳng dậy:
- Gia Ninh? Sao cậu lại ở đây?
Gia Ninh đứng đó, dáng vẻ vẫn bình tĩnh và chững chạc như ngày nào. Cậu nở một nụ cười nhẹ, đôi mắt đầy sự quan sát, dường như đang dò xét phản ứng của Nhật Thiên:
- Ừ, là tôi. Ngạc nhiên lắm sao?
Gia Ninh nói, giọng điệu mang một chút nửa đùa nửa thật. Nhật Thiên nhìn người bạn cũ rồi gật đầu chậm rãi:
- Cũng lâu rồi. Vả lại tôi không nghĩ là cậu lại đến đây.
Gia Ninh tiến gần đến gần hơn rồi dừng lại ở trước mặt của Nhật Thiên cùng với giọng nói nghiêm túc hơn:
- Tôi có chuyện muốn nói cũng có chuyện muốn hỏi cậu.
Nhật Thiên trong phút chốc nhận ra rằng cuộc gặp gỡ này không chỉ đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3649797/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.