- Này, hôm nay em lại định đi đâu đấy?
Bảo Huy đứng khoanh tay, nghiêng người dựa vào bàn làm việc của Ngọc Châu. Cô mang chiếc ipad của mình bỏ gọn trong túi xách và kéo lại. Ngọc Châu đứng dậy đẩy ghế vào:
- Hôm nay em có hẹn với khách hàng ăn trưa rồi. Về việc thiết kế cho bìa sách sắp xuất bản vào tháng tới. Tối nay em cũng không về nhà ăn cơm đâu.
Ngọc Châu mang túi xách lên vai, đưa tay cầm lấy chiếc chìa khóa xe ở trên bàn. Bảo Huy đưa mắt nhìn qua khẽ quan sát rồi cũng nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Ngọc Châu:
- Em định như vậy đến bao giờ?
Ngọc Châu lắc đầu:
- Em bình thường mà, vả lại em cũng đang vội lắm. Vậy nhé.
Nói rồi cô kéo tay của Bảo Huy ra, cứ như vậy mà đi lướt ngang qua anh. Sức khỏe và tâm tình của Ngọc Châu vẫn đang rất tốt, làm việc vẫn tập trung như thường lệ, cũng chẳng suy nghĩ linh tinh gì cả. Đầu óc của Ngọc Châu hoàn toàn trống rỗng, cô vẫn ổn, ít nhất thì Ngọc Châu đã nghĩ như thế.
Bảo Huy đau đầu đưa tay bóp nhẹ vào sóng mũi của mình. Em gái của anh chỗ nào nhìn vào cũng không ổn hết. Bảo Huy không biết có chuyện gì đã xảy ra, chỉ là sau khi Ngọc Châu quay trở về từ Hà Nội đã như thế này, không nói không rằng, các buổi tụ tập cùng bạn bè lại đi nhiều hơn, quay trở về nhà cùng với tình trạng say khướt mà cũng chẳng thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3644803/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.