Nhật Thiên đứng lặng dưới mái hiên, đôi mắt dõi theo từng giọt mưa rơi như những mảnh ký ức vụn vỡ, cứ nối tiếp nhau mà rơi xuống nền đất ẩm. Tiếng mưa tí tách hòa cùng không gian tĩnh mịch, như nhắc nhở anh về những điều đã qua. Một hơi thở dài khẽ thoát ra từ môi, Nhật Thiên lấy điện thoại từ túi áo, màn hình sáng lên trong đêm mưa tĩnh lặng. Ánh sáng mờ ảo hắt lên khuôn mặt anh, phản chiếu những suy tư đan xen trong ánh mắt. Nhật Thiên nhìn giờ trên màn hình, đã muộn hơn anh nghĩ. Nhật Thiên vẫn còn những kế hoạch dang dở. Ngón tay anh khẽ lướt qua màn hình, chắc là giờ này, Mai Nguyệt cũng đã đến sân bay và gặp được Thục Ly rồi.
Dưới làn mưa lất phất, một cô gái bước xuống từ phía cầu thang ngay sau lưng của Nhật Thiên. Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên giữa không gian tĩnh lặng, vừa đủ để anh cảm nhận được sự hiện diện của cô. Cô khẽ vén tóc mai ra sau tai, cử chỉ nhẹ nhàng như muốn xua đi những sợi tóc lòa xòa trước mặt:
- Mưa lớn quá nhỉ? Anh vẫn chưa về sao?
Nhật Thiên quay lại, ánh mắt ngay lập tức bắt gặp cô gái với nụ cười nhẹ trên môi. Nhật Thiên vẫn giữ sự trầm lặng hằng ngày của mình rồi khẽ gật đầu. Người này dường như có chút quen mặt. Cô gái hơi cúi đầu, mang theo một chút ngập ngừng, như thể chờ đợi phản ứng từ anh. Một làn hơi mờ nhạt bốc lên từ những giọt mưa lạnh:
- Dạo này việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3644482/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.