- Anh hai, ở ngoài kia, họ nói là bạn của anh. 
Mai Nguyệt vỗ vỗ vào vai của Nhật Thiên đang dọn dẹp lại bàn ghế, anh đứng thẳng người lên, hình như sau khi tốt nghiệp cấp ba, ngoài Dương ra thì Nhật Thiên cũng đâu còn giữ liên lạc với ai nữa đầu. Anh hơi nhíu mày, cố gắng nhớ lại, rồi phủi bụi trên tay áo, đi ra ngoài cổng: 
- Chào, lâu rồi không gặp. 
Người vừa mới lên tiếng là Gia Ninh, kế bên còn có cả Gia Khiêm, Bảo Huy, An Đông và cả Ngọc Châu. Cảnh tượng này cứ như tái hiện lại khung cảnh của mấy năm về trước, cái lần đầu tiên mà Nhật Thiên đến nhà hàng của 
Gia Ninh để nhận việc. Gia Ninh nhìn về phía sau, ra hiệu cho những người giao hàng mang hoa vào. Người giao hàng bước vào với những bó hoa trắng được xếp ngay ngắn, tạo nên một khung cảnh trang nghiêm và tĩnh lặng. 
Những bông hoa cúc trắng, biểu tượng của sự kính trọng và tiếc thương, được đặt nhẹ nhàng lên bàn thờ. 
Gia Ninh đứng bên cạnh, ánh mắt lặng lẽ nhìn theo những đóa hoa, rồi quay sang Nhật Thiên, giọng nói chậm rãi: 
- Xin được chia buồn cùng với gia đình của cậu. 
Nhật Thiên cười nhẹ như thể để đối đáp lại tấm lòng của những người bạn đến từ phương xa: 
- Cảm ơn, mọi người vào trong đi. 
Nhật Thiên đưa bọn họ vào, Mai Nguyệt đứng bên cạnh bàn thờ, thắp từng nén hương rồi trao cho mỗi người. Họ lặng lẽ nhận lấy, cúi đầu thắp hương trong sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3617725/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.