Một tiếng thở dài khẽ vang lên trong đầu Nhật Thiên, nhưng ngoài mặt, Nhật Thiên vẫn không biểu lộ cảm xúc nào. Ánh mắt anh lướt qua đám đông một lần nữa, những khuôn mặt xa lạ, những ánh mắt tò mò và muôn vàn lời xì xào lớn nhỏ. 
Sự việc kéo dài hơn so với những gì mà Nhật Thiên đã nghĩ, anh bình thản đạp xe trở về nhà như mọi khi. Vừa mở cửa ra là đã nhìn thấy Mai Nguyệt đứng nấu ăn ở dưới bếp còn bà nội đang ngồi ở ghế sofa để xem ti vi. Mai Nguyệt một tay cầm chảo nghiêng người ra: 
- Anh đi đâu vào sáng sớm thế? Đi tập thể dục hả anh? 
Nhật Thiên mỉm cười, anh bước vào nhà, tiếng cửa khẽ đóng lại ở phía sau lưng của anh. Nhật Thiên trả lời Mai Nguyệt, giọng nói vẫn bình thường như mọi khi: 
- Ừm, vả lại anh cũng mua về một ít sữa đây. 
Mai Nguyệt gật đầu, nhanh chóng đặt chiếc chảo lên bếp rồi nhận sữa từ tay của Nhật Thiên, nóng hổi, sau đó mới quay trở lại công việc nấu ăn của mình. Tiếng dầu xèo xèo trong chảo, mùi thơm của thức ăn lan tỏa khắp gian bếp. Nhật Thiên tiến về phía bà nội, cúi đầu chào rồi ngồi xuống bên cạnh bà: 
- Cháu về rồi à? - Bà nội hỏi và nhìn anh qua cặp kính lão. 
Nhật Thiên nắm lấy tay bà rồi đáp: 
- Vâng, cháu vừa mới về thôi. 
Mai Nguyệt ở dưới bếp lại gọi vọng ra: 
- Anh có muốn ăn sáng chưa? 
Nhật Thiên vỗ vỗ nhẹ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3617724/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.