Khi mọi người ăn uống xong xuôi thì cũng đã gần ba giờ sáng, trong lúc đợi Mai Nguyệt và Dương dọn dẹp bớt chén đũa đi thì Ngọc Châu đã nằm ngủ một giấc ngắn ở trên bàn, riêng phần của Nhật Thiên là lại phải uống không biết bao nhiêu là thuốc. Ngay khi anh vừa đặt cốc nước xuống, Ngọc Châu liền ngay lập tức ngồi bật dậy, ánh mắt lờ đờ ngái ngủ. Cô chỉ tay vào mặt của Nhật Thiên, hơi lớn giọng nói:
- Cậu không định học đại học thật sao?
Ngọc Châu nghiêng đầu hỏi, gương mặt của cô lúc này đã hơi bắt đầu ửng ửng đỏ do men của rượu trái cây gây ra. Nhật Thiên ngước mắt lên nhìn cô, anh cũng không ngờ Ngọc Châu mới uống có mấy bình mà đã thành ra như thế này, đã vậy còn là rượu trái cây nữa:
- Ừm.
Nhật Thiên đáp ngắn gọn, anh lại tiếp tục uống thêm một ngụm nước. Ngọc Châu nhìn anh rồi lại lắc đầu nguầy nguậy:
- Tại sao vậy? Học đại học tốt mà? Sao lại không học vậy? Cậu không thích học sao? Hay là cậu lo lắng điều gì? Hay là cậu sợ tôi chạy theo cậu đến trường đại học? Cậu ghét tôi hả? Hả Huỳnh Nhật Thiên?
Anh có hơi bất ngờ, cũng không hiểu vì sao cô lại gọi đầy đủ họ tên của anh như vậy. Nhật Thiên nhắm mắt lại, cố gắng tập trung suy nghĩ lại sau cơn chóng mặt vừa qua:
- Không học thì không học thôi.
Quanh qua quẩn lại, dù chuyện của bố có được giải quyết thì mọi thứ vẫn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3558475/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.