Vậy là ngày mà dì út quay trở về Hà Nội sau một thời gian dài cũng đã đến. Dì đi một mình còn mang theo vô số hành lý lỉnh kỉnh.
Nhật Thiên vừa trở về nhà đã trông thấy dì đứng nấu nướng ở căn bếp nhỏ quen thuộc. Cả bà nội hôm nay cũng ngủ trễ hơn mọi khi:
- Dì út mới về.
Anh lên tiếng gọi lại đột nhiên cảm thấy có mấy phần ngượng ngùng, có lẽ con cháu trong nhà sẽ luôn có biểu cảm như vậy. Dì út đang nấu dở một vài món liền xoay đầu gật gật chào Nhật Thiên:
- Con mới về đấy à? Tắm rửa rồi ra ăn cơm. Nay lớn quá ta.
Nhật Thiên gật đầu liền nhanh nhẹn quay trở về phòng của mình. Đợi sau khi tiếng đóng cửa vang lên một tiếng cạch, lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm.
Ấy vậy mà trên giường của Nhật Thiên lúc này lại xuất hiện thêm cả đống thứ hành lý khác nhau, chắc có lẽ là của dì út mang vào. Anh vừa định lấy quần áo đi tắm thì bất chợt dì út ở bên ngoài gõ cửa, nói giọng vang vào gọi tên Nhật Thiên, anh đi đến mở cửa cho dì:
- Con đợi một chút, để dì xem…
Dì đi đến gần giường, mở vội khóa của mấy chiếc va li rồi nhanh chóng lấy ra một chiếc hộp, xem chừng rất giống chiếc hộp đựng điện thoại di động. Dì út quay sang nhìn Nhật Thiên:
- Đây, cái này con sẽ cần rất nhiều đấy.
Dì đặt vào tay anh, quả thật là một chiếc điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3493684/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.