Tôi nghe nói cậu dựa vào người nhà mới thân thiết với chủ nhà hàng như vậy?
Một cậu bạn làm cùng với Nhật Thiên lên tiếng hỏi. Anh vốn cũng không suy nghĩ nhiều, quả thật anh có nhờ Dương giới thiệu công việc cho mình nhưng dường như anh cũng chẳng thân thiết với Gia Ninh cho lắm.
Cả hai người chẳng qua cũng chỉ nói chuyện có đôi lần.
Nếu nói thân thiết với chủ nhà hàng này thì chẳng phải anh quản lí có nhiều khả năng hơn sao? Vì là anh em họ với nhau.
- Bạn gái cậu giàu lắm đúng không? Nghe nói là chi nhiều tiền góp phần mở nhà hàng này lắm hả? Nên cậu mới có mặt mũi. Trời ơi dựa hơi bạn gái thì có gì đáng xấu hổ đâu mà không kể với đồng nghiệp?
Nhật Thiên mấy ngày nay cứ thấy là lạ bởi vì mọi người vẫn cứ luôn xì xầm bàn tán nhau về điều gì đó. Anh không biết, cũng không muốn hỏi. Bây giờ nghe những lời mỉa móc như này thì mới biết. Bạn gái được nhắc đến ở đây chắc hẳn là Ngọc Châu rồi. Nhưng Nhật Thiên dựa hơi cô khi nào?
- Ai nói với cậu những chuyện này?
Người đồng nghiệp này đảo mắt, biểu hiện này ắt hẳn là được nghe người khác kể lại rồi thêm thắt vào đây:
- Ừ! Chuyện này ai chả biết.
Nhật Thiên nghiêng đầu:
- Ai là ai? Tôi hỏi là ai nói chứ đâu có hỏi là ai biết.
Nhật Thiên nghĩ kỹ càng, trong suốt thời gian qua anh làm việc tại đây thì chưa từng xích mích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3483812/chuong-25.html