Tình hình sao rồi? Bọn anh đang trên đường về đây.
Ngọc Châu quan sát tình hình hiện tại của An Đông trước:
- Em không nghĩ nó ổn đâu. Cậu ấy đang tệ lắm. Với lại... em có nhắn qua tin nhắn cho anh biết rồi. Bây giờ em cũng đang sợ hãi lắm đây, anh nói chú tài xế lái xe cho cẩn thận vào giùm em.
Bảo Huy lại nói thêm vài điều nữa với Ngọc Châu, đợi cô xác nhận xong xui thì mới gác máy đi:
- Cảm ơn vì đã đưa tôi đến đây. Nếu không có cậu, tôi thật sự sẽ hoảng loạn lắm, có khi bây giờ còn chẳng thể tìm được đường mà đến đây.
Trông thấy Nhật Thiên chỉ gật đầu mà không nói gì, cô đột nhiên lại thấy ngại ngùng. Ngọc Châu vén nhẹ mái tóc của mình rồi cười cười:
- Tôi còn định mời Mai Nguyệt đi uống nước mà lại xảy ra chuyện. Hay tôi mua gì đó rồi cậu mang về cho em ấy giúp tôi nhé?
Nhật Thiên nhìn Ngọc Châu thở dài:
- Không cần đâu. Trước mắt cứ tự lo cho chính mình đi.
Ngọc Châu làm sao mà không hiểu được chứ, nhưng vì Nhật Thiên đang ở đây nên cô cũng muốn quan tâm đến anh nhiều hơn một chút. Cô chạm nhẹ vào cổ của mình, ánh mắt cố gắng nhìn đi hướng khác như thể tránh né sự bối rối:
- Ừm... ừm... cậu nên về nhà trước đi, tôi sẽ ở lại đây. Một lát nữa anh trai của tôi cũng sẽ đến đây thôi.
Nếu cứ như thế này mãi, Ngọc Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3444708/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.