Ở bên ngoài, mọi người chờ đến sốt ruột, đứng ngồi không yên, Tô Như Ý cùng Thẩm An Ca, Phan Lạc Dư cũng có mặt, Diệp Khởi Dương nhíu mày đi qua đi lại, chợt hỏi Trần Hà: “Rốt cuộc là Chi Lan bị dị ứng với cái gì thế? Từ trước đến giờ em ấy có bị dị ứng với cái gì đâu.”
Trác Hiểu Phong nghe thế thì nóng máu hết cả người, vốn dĩ cậu đã không ưa gì mấy người Diệp gia, bây giờ càng ghét hơn: “Chi Lan bị dị ứng với tôm, hai người là anh chị của cậu ấy vậy mà lại không biết chuyện này?”
Diệp Khởi Dương, Diệp Vĩnh Hi trầm mặc, quả thật hai người không hề biết chuyện này, cứ nghĩ Diệp Chi Lan không thích ăn tôm thôi.
Không chỉ có hai anh em Diệp gia mà ngoại trừ Tô Như Ý thì những người khác cũng không hề biết. Đường Diễm Tinh bình tĩnh hơn Trác Hiểu Phong một chút, cô lên tiếng: “Chi Lan bị dị ứng với tôm rất nặng, đừng nói là ăn một con chỉ cần cắn một miếng rất nhỏ thôi cũng đủ khiến cậu ấy rơi vào tình trạng nguy kịch, nặng hơn chính là mất mạng. Em nói điều này ra là để cho mọi người ghi nhớ kỹ và sau này quan tâm cậu ấy nhiều hơn.”
Đèn phòng cấp cứu đã tắt, bác sĩ từ bên trong bước ra thông báo tình hình, khi nghe hai chữ đã ổn mọi người ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, mừng rỡ vô cùng.
Diệp Chi Lan nằm ở phòng bệnh VIP đến chiều cha mẹ của cô mới xuất hiện, hai ông bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vao-mua-ha/3573385/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.