“Nếu như sự thật giả dối này có thể khiến cô thanh thản mà sống, anh sẽ tình nguyện vì cô mà che giấu cả đời.”
Trong số các hộ quốc, Đình Nguyên có thể xem là người đặc biệt nhất. Bởi bốn người kia đều xuất thân trong những gia đình quyền uy nhất của Nhân Quốc, chỉ có Đình Nguyên là ngoại lệ. Anh là con nuôi duy nhất của hoàng hậu đã mất. Thực tế là một đứa trẻ mồ côi.
Năm Hân Vũ năm tuổi, trên đường từ đảo Rùa về thăm nhà, cô đã gặp đứa nhỏ ăn xin Đình Nguyên bên đường. Khi đó, cô đã nài nỉ người hầu mang anh theo cùng.
Khi đó cô vẫn chỉ là một đứa trẻ nhỏ, chưa hề để tâm bất cứ chuyện gì. Việc giúp đỡ Đình Nguyên cũng thế, chẳng qua chỉ là vì thấy một đứa bé khác đáng thương, lại bị bạn bè cùng lứa đánh đập, nên tùy hứng mà thôi.
Thế nhưng trong lòng Đình Nguyên thì không nghĩ vậy. Trong mắt anh khi đó, cô công chúa vàng ngọc áo gấm đầy người này tựa như một thiên sứ, đã xua đi khoảng thời gian tăm tối nhất của cuộc đời anh.
Đình Nguyên lớn lên trong cung với thân phận một cung nhân. Anh rất hiếm khi nhìn thấy Hân Vũ. Quanh năm cô đều ở đảo Rùa, chỉ quay về nhà vào mỗi mùa hè trong kỳ nghỉ. Có đôi lần gặp lại, thật ra cô cũng chẳng hề nhớ đến anh.
Nếu là lúc vui vẻ, cô sẽ tặng anh và các cung nhân khác một ít kẹo bánh. Những viên kẹo ấy anh chẳng dám ăn, chỉ âm thầm đem giấu dưới gối. Để rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-noi-tan-cung-the-gioi/1622522/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.