Sáng ngày hôm sau, Dương Dịch Lạc đã dậy từ rất sớm. Cửa hàng mới vừa mở cửa nên có rất nhiều người đến ăn thử, nếu như không đến sớm một chút, e rằng sẽ không mua được.
Hôm qua cô đã nói với Phó Bác Nhất là sáng nay đến sớm một chút, hai người sẽ cùng ăn trong phòng học ấm áp.
Khi đến nơi, quả nhiên đã đông nghẹt người. Hiện giờ chỉ mới bảy giờ hai mươi, cách thời gian vào học còn hơn nửa tiếng đồng hồ nữa, nhưng căn tin ở phía Bắc đã chật kín, chen chúc vô cùng.
Mỗi lần đến học viện y học bên này, cô đều không khỏi than thở, bọn họ không ngủ sao?
Lần nào bọn họ cũng là người trở về muộn nhất, mà dậy sớm nhất cũng là bọn họ. Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy sinh viên của học viện y học vội vội vàng vàng.
Cô nhanh chóng xếp hàng, chỉ sợ chậm một giây thì sẽ phải đợi thêm một phút nữa.
Đầu bếp nấu phở rất nhanh nhẹn, múc một muôi nước canh trải đều trên dĩa nhôm, sau đó đập trứng gà hoặc thịt băm, rồi cho phở vào trong nồi nấu, chưa được mấy phút thì bát phở tươi mới đã ra lò rồi.
Cuối cùng bỏ thêm ngò, tưới ít nước súp, thật sự là đầy đủ hương vị!
Dương Dịch Lạc chỉ được ăn một lần với ba mẹ khi còn nhỏ, hiện giờ nhìn thấy các sinh viên bê phở lên ăn thì bất giác nhìn theo bát phở trong tay bọn họ, nuốt nước bọt.
Thật là ngon quá đi, biết vậy hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-em-vua-hay-dung-luc/3389854/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.