Một buổi sáng sớm cuối tuần, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua tán lá cây, chiếu rọi vào sân Ngô gia, tạo nên một bức tranh yên bình và ấm áp. Gia Khải và Ngọc Lan, tay trong tay, cùng bước vào cổng chính. Họ đã quyết định về thăm gia đình sau một thời gian dài bận rộn với công việc và những thay đổi trong cuộc sống. Đặc biệt, tin vui về đứa con đầu lòng đã khiến cả hai thêm phần hào hứng cho chuyến về quê lần này.
Khi bước vào nhà, Ngọc Lan khẽ nắm chặt tay Gia Khải hơn, cảm nhận được tình cảm sâu sắc đang lan tỏa trong tim. Anh nhẹ nhàng vuốt ve tay cô, trao cho cô một nụ cười ấm áp, như để nói rằng mọi thứ sẽ ổn thôi.
Trong nhà, bà nội Gia Khải đang ngồi bên chiếc ghế gỗ quen thuộc, ánh mắt bà lấp lánh niềm vui khi thấy cháu trai và cháu dâu bước vào. Ngay khi nhìn thấy Ngọc Lan, bà nội bật dậy, bước tới với sự nhanh nhẹn bất ngờ.
"Khải, Lan, hai đứa về rồi à? Lâu lắm rồi bà mới thấy hai đứa. Sao mà để bà phải mong chờ thế này?" Bà nội nói, giọng bà chứa đựng sự yêu thương.
"Bà ơi, chúng con cũng rất nhớ bà, Ngọc Lan đáp, giọng cô nhẹ nhàng và tràn đầy tình cảm. Cô cúi xuống, nắm lấy tay bà nội, cảm nhận sự ấm áp và dịu dàng từ đôi bàn tay đã qua bao năm tháng.
"Bà khỏe không? Chúng con về thăm bà, tiện thể có chuyện vui muốn chia sẻ với bà nữa, Gia Khải cười tươi, ánh mắt anh tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-anh-la-dieu-may-man-cua-em/3647140/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.