Ánh nắng ban mai nhẹ nhàng len lỏi qua tấm rèm cửa, tạo nên những vệt sáng lung linh trong căn phòng ngủ ấm cúng. Ngọc Lan tỉnh giấc với cảm giác buồn nôn thoáng qua, nhưng rồi niềm hạnh phúc tràn đầy nhanh chóng lấn át mọi cảm giác khó chịu. Cô biết rằng đây là dấu hiệu của một sinh linh bé bỏng đang lớn dần trong cô, một minh chứng cho tình yêu của cô và Gia Khải.
Ngọc Lan nhẹ nhàng rời giường, bước vào phòng tắm để rửa mặt. Khi nhìn vào gương, cô không thể không mỉm cười. Ánh mắt cô ánh lên niềm hân hoan và hạnh phúc, nhưng đâu đó cũng có một chút lo lắng. Cô nhớ lại công việc của mình, những dự án còn dang dở, và sự đam mê cô dành cho công việc ấy. Dù mang thai, Ngọc Lan vẫn cảm thấy mình đủ sức để tiếp tục công việc, nhưng cô biết Gia Khải sẽ không dễ dàng đồng ý.
Sau khi chuẩn bị xong, cô bước ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy Gia Khải đã dậy từ sớm và đang ngồi trên ghế sofa, đọc báo. Khi thấy cô, anh lập tức đứng dậy, nở nụ cười ấm áp.
Gia Khải: "Chào buổi sáng, vợ yêu. Em ngủ có ngon không?"
Ngọc Lan: "Em ngủ rất ngon, cảm ơn chồng. Anh đã dậy sớm rồi à?"
Gia Khải: "Ừ, anh muốn chuẩn bị bữa sáng cho em. Nhưng trước khi ăn, anh có chuyện muốn nói với em."
Ngọc Lan cảm thấy trái tim mình chùng xuống một chút. Cô biết rằng cuộc nói chuyện này sẽ không dễ dàng, nhưng cô đã chuẩn bị tinh thần để thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-anh-la-dieu-may-man-cua-em/3646755/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.