Buổi sáng hôm ấy, ánh nắng len lỏi qua khe cửa sổ, nhẹ nhàng chiếu rọi lên khuôn mặt thanh tú của Ngọc Lan. Cô khẽ động đậy, đôi mắt từ từ mở ra, và điều đầu tiên cô nhìn thấy là Gia Khải đang ngồi bên cạnh giường, chăm chú đọc một cuốn sách. Nhận ra vợ mình đã tỉnh giấc, anh nhẹ nhàng đặt cuốn sách xuống, cúi người về phía cô và khẽ hôn lên trán cô.
“Em dậy rồi à?” Anh thì thầm, giọng nói ấm áp và đầy yêu thương.
Ngọc Lan khẽ mỉm cười, cảm nhận sự quan tâm từ ánh mắt của anh. “Vâng, em dậy rồi. Anh ngồi đây từ lúc nào vậy?”
“Anh ngồi đây từ sáng sớm, chỉ để ngắm nhìn em ngủ.” Gia Khải cười, ánh mắt không rời khỏi cô.
Ngọc Lan cảm thấy tim mình ấm lại, cô biết rằng những ngày qua đã rất mệt mỏi, nhưng chỉ cần ở bên cạnh Gia Khải, cô luôn cảm thấy an toàn và hạnh phúc. Cô nhẹ nhàng ngồi dậy, tựa đầu vào vai anh, giọng nói như dòng suối nhẹ nhàng chảy qua tại anh. “Anh này, hôm nay mình đi đâu chơi vậy?”
“Anh đã lên kế hoạch cả rồi. Hôm nay anh sẽ dẫn em đi thăm thú vài nơi ở thành phố này, rồi mình sẽ ghé qua bãi biển nữa. Anh nghĩ là em sẽ thích.” Giọng nói của Gia Khải tràn đầy sự hào hứng, như muốn mang đến cho Ngọc Lan những trải nghiệm tuyệt vời nhất.
“Anh lúc nào cũng chu đáo như vậy.” Ngọc Lan khẽ cười, ôm chặt lấy anh. Cô biết rằng không phải ai cũng có thể kiên nhẫn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-anh-la-dieu-may-man-cua-em/3644092/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.