Sau một tuần làm việc không ngừng nghỉ, Ngọc Lan và Gia Khải cảm thấy cần phải dành thời gian để nghỉ ngơi và nạp lại năng lượng. Trên đường về nhà sau một ngày dài, Ngọc Lan quay sang nhìn Gia Khải, ánh mắt cô đượm chút mệt mỏi nhưng vẫn tràn đầy yêu thương.
"Anh Khải, em nghĩ chúng ta nên về Ngô Gia thăm bà nội. Đã lâu rồi em không về đó, và chắc chắn bà cũng rất nhớ anh," Ngọc Lan nói, giọng cô nhẹ nhàng nhưng mang theo sự quan tâm.
Gia Khải ngẫm nghĩ một lúc, rồi anh gật đầu đồng ý. "Em nói đúng, bà nội chắc cũng nhớ chúng ta. Và anh cũng cần phải dành thời gian cho gia đình. Anh sẽ sắp xếp công việc để chúng ta về thăm bà vào cuối tuần này."
Ngọc Lan mỉm cười hạnh phúc. "Cảm ơn anh. Em nghĩ chúng ta cũng nên dành thời gian về thăm mẹ em nữa. Em biết mẹ luôn lo lắng cho em."
Gia Khải nhìn sâu vào mắt cô, tay anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô. "Anh sẽ sắp xếp thời gian để về thăm cả hai gia đình. Dù công việc có bận rộn đến đâu, gia đình vẫn là điều quan trọng nhất."
Sáng thứ bảy, Gia Khải và Ngọc Lan quyết định dành cả ngày để thư giãn. Gia Khải muốn đưa cô đi chơi, dạo phố và mua sắm để giải tỏa căng thẳng sau những ngày làm việc căng thẳng.
Họ đi dạo trên những con phố sầm uất của thành phố, nơi những cửa hàng thời trang và quán cà phê sang trọng nối tiếp nhau. Gia Khải nắm chặt tay Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-anh-la-dieu-may-man-cua-em/3621049/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.