Sau buổi trò chuyện với bà nội, Ngọc Lan cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Cô biết rằng bà nội đã hiểu và thông cảm, nhưng vẫn còn nhiều thử thách phía trước. Gia Khải vẫn là một người lạnh lùng, ít nói, và giữa họ vẫn còn nhiều khoảng cách cần phải lấp đầy.
Một buổi tối, sau một ngày làm việc căng thẳng, Gia Khải trở về nhà với vẻ mệt mỏi. Ngọc Lan đang chuẩn bị bữa tối trong bếp, khi nghe tiếng bước chân của anh, cô liền ra đón.
Ngọc Lan: "Anh về rồi à? Hôm nay anh có mệt không?"
Gia Khải gật đầu nhẹ, ánh mắt anh vẫn giữ vẻ lạnh lùng: "Ừ. Công việc hôm nay nhiều và căng thẳng."
Ngọc Lan: "Anh ngồi xuống nghỉ ngơi đi, em sẽ dọn bữa tối ngay."
Gia Khải không nói gì thêm, chỉ ngồi xuống ghế sofa. Ngọc Lan nhìn anh, lòng đầy lo lắng. Cô biết rằng anh đang chịu nhiều áp lực từ công việc và gia đình, nhưng không biết làm cách nào để giúp anh cảm thấy thoải mái hơn.
Trong bữa tối, Gia Khải im lặng ăn, còn Ngọc Lan cố gắng tạo không khí ấm cúng bằng cách trò chuyện về những điều nhỏ nhặt trong ngày.
Ngọc Lan: "Hôm nay em thấy vườn hoa ngoài sân nở rộ rất đẹp. Em nghĩ em nên dành thời gian chăm sóc chúng nhiều hơn."
Gia Khải nhìn cô một lúc, rồi gật đầu nhẹ: "Đúng vậy. Hoa rất đẹp."
Ngọc Lan mỉm cười, cố gắng tiếp tục: "Anh có muốn thử làm vườn cùng em không? Em nghĩ nó sẽ giúp anh thư giãn sau những giờ làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-anh-la-dieu-may-man-cua-em/3621036/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.