Tuệ Khanh nhìn một thùng đồ to mà không biết phải làm sao. Rõ ràng người nhà biết cô ở kí túc xá, một nơi nghiêm cấm nấu ăn cũng như chứa nhiều đồ có khả năng bốc mùi, thế mà vẫn cố tình gửi đống đồ ăn dưới quê lên. Nhận lấy ánh mắt không mấy thiện cảm và cảnh cáo của dì quản lý, cô chỉ có thể nở nụ cười ngại ngùng, sau đó cam kết sẽ tìm một chỗ khác để cất.
Lấy nhanh hộp đồ nhỏ có chìa khoá căn nhà mà cha mẹ đã mướn, Tuệ Khanh đi lên lầu, đành gửi nhờ mấy thứ khác ở chỗ của dì quản lý. Vốn vẫn đang suy nghĩ ngày mai sẽ đi thăm thú thử nơi mà người nhà nhắc đến, sẵn tiện biến nó thành nhà kho, tuy nhiên đã có sự hiện diện của một số người cắt đứt mạch trầm tư của cô. Ngẩng đầu lên, cô nhíu mày khi thấy Bảo Vy cùng vài ba cô gái khác đứng ở đằng sau lưng. Dường như họ đã chờ cô từ rất lâu.
Tuệ Khanh hơi nghiêng đầu, đằng trước là dãy hành lang dài đằng đẵng, không có một bóng người qua lại, nhưng điều này không quá khó đoán vì thời gian bây giờ xác thực có chút trễ nải. Vậy mấy cô gái đang thể hiện sự ác ý này đang có dự tính gì với cô?
“Mấy bạn tính đứng ở đây chơi lò cò à?” Tuệ Khanh thừa nhận cô không ưa gì Bảo Vy nên sẵn sàng buông ra vài câu trêu chọc.
“Tụi tao ở đây để chờ mày.” Bảo Vy khoanh hai tay trước ngực, dáng vẻ trông vừa cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-chan-ai-o-khoa-truc-trang/2922436/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.