Cô gái lảo đảo bước đi trong gió cát.
Gió đã bắt đầu ngừng được một lúc, nhưng cái lạnh thấu xương của Đầm Xác thì càng ngày càng tăng thêm. Cô ngã quỵ xuống, khuôn ngực phập phồng liên tục sau lớp áo bảo hộ. Cô rất may mắn khi đã tìm được nó dưới tầng hầm, nếu không bây giờ chắc chắn cô đã chết cóng rồi.
Cô gái phải tháo mặt nạ ra để thở, hành động này chỉ là phản xạ chứ cũng chẳng khiến cô cảm thấy hô hấp dễ dàng hơn được chút nào. Cô quay đầu lại phía sau, muốn biết rằng mình đã đi đủ xa chưa. Cô lo lắng rằng kẻ đó sẽ đuổi theo cô. Ngay từ khi gió nhẹ bớt cô đã bắt đầu chạy nhưng mặt cát đã cản cô lại, sức lực của cô không cho phép cô làm quá nhiều thứ.
Cô gái đứng dậy, và gắng gượng đi tiếp. Bây giờ thì cô không còn chắc về phương hướng nữa. Cô chỉ hi vọng là mình vẫn đi đúng hướng. Trong tay cô là một cái la bàn, có điều nó đã vỡ mất rồi.
Lê từng bước, sau đó lại ngã, có vẻ như cô đã kiệt sức. Việc viết thương bị nhiễm trùng là do cô cố ý ngụy trang, nhưng việc cô ốm thì đúng là như thế thật. Cố đã cố tình phong phanh cả đêm, chịu lạnh, để bị ốm. Vết thương trên chân là do cô cố ý tạo ra khi đi vệ sinh, cô lo lắng rằng chỉ một việc bị ốm thôi sẽ không thể khiến hắn ra khỏi phòng. Thuốc cũng là do cô vứt. Cô đã tính toán tất cả để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-noi-tan-cung-the-gioi/2729510/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.