Cô gái thức dậy khi trời vẫn còn tối, nhưng không hiểu vì lí do gì mà đứng lì ở một chỗ cho tới tận bình minh. Ở bên ngoài mặt trời đã nhô cao, chiếu sáng rõ mọi thứ. Bóng của chiếc cabin trải dài trên mặt cát, tối hôm qua chủ nhân của nó đã trở về.
Cô chưa rơi nước mắt nhưng hai tròng mắt thì đã đỏ hoe. Cô khịt mũi, hít thở và lau bớt đi lớp nước còn đang ứ đọng trên bờ mi của mình. Ánh sáng xuyên qua ô cửa kính, dần chiếu sáng hết mọi thứ có trong căn phòng. Cô đã đứng ở đây và nhìn hắn được một lúc, trong lòng cô ngổn ngang, không biết phải làm như thế nào cả.
Chiếc bàn vẫn đổ từ khi cô rời đi, cái ngăn kéo của nó thì bây giờ đã bị đá bay ra một góc. Mọi thứ gần như đổ vỡ hết. Tất cả đều là do cô làm, cô đã gây ra tất cả mọi thứ.
Chỉ ba ngày trước khi cô đến đây, nơi này vô cùng ngăn nắp, tuy rằng nó có hơi cũ một chút, nhưng lúc nào cũng ấm áp.
Ba ngày sau khi cô đến, mọi thứ đã tan tành hết cả. Chủ nhân của nó hiện tại đang nằm sấp ngay trước cánh cửa, không thấy động tĩnh gì. Lớp áo trên lưng của hắn đã trở thành một mớ vải vụn, bên dưới là những vết thương, kinh khủng tới mức không thể diễn tả bằng lời.
Hắn còn chưa chết, cô đã kiểm tra rồi. Nhưng bây giờ có vẻ như không còn ai có thể cứu được hắn nữa. Cùng lắm hắn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-noi-tan-cung-the-gioi/2729509/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.