"Xin chào, chúng ta lại gặp." người đàn ông cười nói.
Phản ứng đầu tiên của Phấn là lập tức dẫn cô gái chạy đi. Vừa xoay người thì cả hai đã phải dừng lại, cát trên sa mạc bắt đầu động đậy.
Từng tấm thảm bị lật ra, có những bóng người ngoi lên khỏi mặt cát, bao vây lấy Phấn và cô gái từ tứ phương tám hướng. Những kẻ này không phải là lũ ô hợp vẫn hay lang thang trên sa mạc. Bọn chúng có tổ chức, được vũ trang đầy đủ và còn biết dùng cát để che đi mùi thân thể. Bảo sao mà Phấn không phát hiện ra được.
"Ghi chú: Ngày mai sẽ dẫn cô ấy đi ngắm hoàng hôn." người đàn ông di chuyển ra phía cửa với cuốn sổ trên tay. "Cậu thực sự làm tôi ngạc nhiên đấy, không ngờ một kẻ như cậu mà cũng biết thưởng thức cảnh đẹp." ông ta nói.
Phấn đối diện với người đàn ông, cô gái núp sau lưng cậu. Cậu cảm giác được cô đang đang nắm chặt lấy cánh tay của mình, run rẩy. Cậu nắm lấy bàn tay cô, vỗ về an ủi.
"Đừng sợ, lúc anh xông lên thì em hãy ngồi xuống." Phấn nhìn thẳng vào đôi mắt của cô để trấn an. Ánh mắt của cậu như khẳng định, cậu sẽ đưa cô ra khỏi chỗ này. Cô không biết cậu định làm gì, nét mặt chứa đầy sự lo lắng. Tuy nhiên cô cũng nhè nhẹ gật đầu. Phấn cười, sau đó hôn vào trán của cô. Bàn tay của cậu buông cô ra.
Ngay lập tức Phấn lao về phía người đàn ông với tốc độ nhanh nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-noi-tan-cung-the-gioi/2729493/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.