Quạ bước đi trên hành lang, ngay trên những tấm gạch bằng gốm. Nhìn ông ta già hơn trước, mái tóc hoa râm đã điểm bạc.
Sau khi Dương rời khỏi thành phố, ông chủ cũ của nơi này cũng chán nản mà về hưu, thành ra chỉ còn có Quạ là có thể nắm quyền. Quạ không giỏi như Dương, không thể khiến thành phố trước mặt biển trở nên phồn thịnh, nhưng để duy trì nó tiếp tục tồn tại thì hắn làm được. Hiện tại Quạ đang là ông chủ của thành phố này.
Người đàn ông bước đi trong tòa thị chính, trên tay là một bức thư. Ông ta đang muốn đi tới phòng làm việc trên tầng ba để đọc bức thư này.
Khi đi tới nơi thì Quạ thấy cánh cửa phòng đã mở sẵn. Ông ta thở dài, như vậy là hắn đã trở về.
"Mười năm rồi." Quạ nói, sau đó bước vào. "Cậu đã lật tung cả cái lục địa này lên, căn phòng này thì còn gì để cho cậu tìm kiếm nữa chứ?"
Ông ta nói chuyện với người đang nằm trên đống tài liệu bị ném tứ tung ở giữa căn phòng. Cậu ta không đáp lời Quạ, đôi mắt vẫn hướng lên trần nhà, nơi chẳng có gì ở đấy. Mái tóc màu trắng khẽ lung lay khi gió lùa vào từ ô cửa sổ, đôi lông mi màu bạc cụp xuống khi cậu ta chớp mắt. Quạ lắc đầu, cúi xuống nhặt một tờ giấy bị gió thổi bay.
Ở trên lục địa, trong vòng mười năm trở lại đây người ta vẫn hay truyền tai nhau về một kẻ có biệt danh là "Bóng Trắng". Hắn luôn xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-noi-tan-cung-the-gioi/2729450/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.