Tên tóc xanh nhìn thấy Hàn Vân Hy cố trườn người về phía trước cứ nghĩ là cô bỏ chạy cho nên thấy rất thoải mái: “Ô hô sao mày không hổ báo như lúc nãy nữa đi mà bỏ chạy vậy hả Hàn Vân Hy???”.
Hắn bước từng bước chậm rãi về phía của Hàn Vân Hy: “Xem ra cánh rừng này sẽ trở thành mồ chôn cuối cùng của mày rồi”.
Lúc đó Hàn Vân Trạch và má Trần chạy tới, bọn sát thủ ngưng lại một nhịp khi thấy có người lạ xuất hiện.
Hàn Vân Trạch liền gào lên: “Phương Tịnh Nhã thật ra Vân Hy chính là con gái ruột của bà đó tại sao bà lại nhẫn tâm thuê người giết nó chứ”.
Cả Phương Tịnh Nhã và Hàn Vân Hy không hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn Hàn Vân Trạch bằng ánh mắt kinh ngạc.
“Vân Trạch, ông vừa nói cái gì vậy hả?” Phương Tịnh Nhã lên tiếng hỏi.
Hàn Vân Trạch lập lại: “Tôi nói Vân Hy chính là con gái ruột của bà đó, bà nghe rõ chưa?”.
“Sao có thể như thế chứ?” vẻ mặt của Phương Tịnh Nhã vô cùng hoang mang.
Má Trần liền lên tiếng: “Phu nhân những gì mà lão gia nói hoàn toàn là sự thật tôi chính là người tận mắt nhìn thấy hai đứa trẻ bị tráo đổi với nhau nhưng lại không dám nói ra sự thật này giấu bà suốt bao nhiêu năm qua đó”.
Phương Tịnh Nhã trợn mắt lên: “Tráo đổi cái gì chứ?”.
Hàn Vân Trạch tỏ vẻ khổ thẹn lên tiếng: “Năm xưa tôi sợ bà sẽ đối xử bất công với Ngọc Hân vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-dieu-tot-dep-nhat-doi-em/2806860/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.