Tranh cãi qua lại nửa ngày, cuối cùng thì câu hỏi của tam lão thái gia cũng vào vấn đề chính rồi. Mà câu hỏi đó đối với Ân Viêm giống như đánh vào phòng tuyến nhạy cảm nhất trong lòng. Ánh mắt tràn ngập lo lắng của hắn giờ phút này chỉ còn duy nhất hình ảnh Sở Nghinh đang sắp mất khống chế tinh thần, nhưng trong lòng hắn cũng có không ít cảm giác sợ hãi đến nhu nhược. Hắn biết nếu muốn những người ở đây hoàn toàn tin những lời hắn nói, cũng như phủ nhận tất cả mọi cáo buộc vô căn cứ của Tô Phỉ Thúy thì chỉ có cách trả lời câu hỏi của tam lão thái gia. Nhưng câu trả lời đó lại chính là kíp nổ mà hắn đã gắn vào não của Sở Nghinh, nếu như hắn nhắc lại chuyện đó thì Sở Nghinh hắn có thể sẽ biến thành bộ dạng điên dại mất ý thức như những lần trước, và ngay trước mặt tất cả trưởng bối. Tiếp tục giải thích sẽ bảo vệ được danh tiết của cô, nếu im lặng chấp nhận tất cả thì mới bảo vệ được bệnh tình của cô không trở lại vạch xuất phát. Giữa hai lựa chọn này, dù hắn chọn thế nào vẫn khiến cô chịu tổn thương cả.
- Đưa đại thiếu phu nhân vào phòng nghỉ ngơi trước.
Suy nghĩ một lúc lâu như vậy, cuối cùng Ân Viêm đã quyết định để Sở Nghinh rời khỏi đây trước, hắn sẽ tự mình đứng ra giải thích rõ ràng mọi hiểu lầm trước mặt các trưởng bối.
Nhưng người làm vừa định bước tới đỡ lấy Sở Nghinh từ tay Ân Viêm, Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565294/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.