Theo như hướng dẫn và dặn dò của Trần Hy thì những lần Sở Nghinh có triệu chứng như vậy thì tốt nhất là không nhắc lại cho cô nhớ, vì xác suất rất cao sẽ tổn thương đến thần kinh và não bộ.
Trước khi Ân Viêm rời khỏi, chỉ giao Sở Nghinh lại cho bác sĩ Đường. Nếu Tố Hân có thể ngồi trong phòng này thì có thể là bác sĩ Đường đã đồng ý, cho nên chắc chắn phải dặn cô cần chú ý những gì. Vậy mà vừa nghe Sở Nghinh hỏi thì cô liền nhắc lại chuyện xảy ra hôm nay ngay.
- Cô không nhớ gì nữa sao? Cô Tô xuất hiện giữa buổi lễ nhận tổ tiên cho con của cô. Cô ấy nói trước mặt tất cả mọi người, rằng đứa con trong bụng cô không phải của đại thiếu gia nên đề nghị các vị trưởng bối cho thực hiện xét nghiệm huyết thống để xác minh lời cô ấy nói.
Vì nghe những lời Tố Hân nói nên Sở Nghinh hình như đã nhớ lại được một vài ký ức mới bị quên mất, nhưng vẫn khá mơ hồ. Mà cô cũng không muốn cố gắng nhớ rõ, nếu mọi chuyện diễn ra theo đúng như những gì Tố Hân vừa nói, thì cô cũng chỉ quan tâm là Ân Viêm đã quyết định như thế nào.
- Vậy Ân Viêm, anh ta đã nói gì?
Trong lúc đợi câu trả lời của Tố Hân mà tim của Sở Nghinh giống như quên mất nhịp rồi, có lẽ chính bản thân cô cũng không phát hiện ra rằng mình đang ôm một hy vọng nào đó.
Tố Hân nhìn sắc mặt không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565288/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.