Sở Nghinh ở Ân gia bây giờ không khác gì đang bị nhốt tù, cô cứ bước ra khỏi cánh cửa phòng thì chắc chắn sẽ khuấy lên một trận ẩu đả vô nghĩa. Ai bảo cô là lưỡi dao kẹt giữa lợi ích của đám người đó chứ. Thuộc hạ của Ân Viêm có nhiệm vụ bảo vệ cô mọi lúc, nếu cô muốn ra ngoài, bọn họ nhất định sẽ liều mình mở đường cho cô, nhưng còn những thế lực khác thì sao, Trương Lạc Lạc, Ân Kiến Sương, Úc Hinh, bọn họ cũng bố trí không ít người canh giữ Sở Nghinh như tội phạm. Từ hôm qua đến giờ, cô chỉ có thể ở yên trong phòng, người đi ra vào duy nhất cũng chỉ có bác sĩ Đường. Cũng may là cô còn có thể nói chuyện qua điện thoại với Mục Nhiễm và Ân Điềm, nếu không thì đã bí bách đến chết rồi.
- Thật quá đáng mà. Tiểu Nghinh, tiếc là tôi lại không ở đó. Nếu không tôi sẽ quẩy cho tất cả bọn họ đều không sống yên được.
Cuộc gọi qua nhóm chung giữa ba người, Mục Nhiễm và Ân Điềm nghe tình hình của Sở Nghinh ở Bắc Kinh mà cũng nôn nóng đứng ngồi không yên. Đúng như lời Ân Điềm nói, nếu cô ấy thực sự ở đây thì chắc chắn sẽ đấu võ mồm với Úc Hinh và Ân Kiến Sương đến cùng rồi, ngay cả Trương Lạc Lạc mà mẹ ruột của mình mà cô ấy cũng không kiêng dè nữa.
- Mục tiêu của bọn họ chính là đứa con trong bụng của cậu thôi. Cho nên trong mấy ngày này, tuyệt đối đừng ăn hay uống bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565277/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.