Nghe cô mắng như vậy, Phong Dực không giận mà còn cười rất đắc ý. Anh ta không ép buộc cô đứng gần mình nữa, mà tiến lên một bước để đứng gần micro, nhìn sang cô một cái với ánh mắt đầy thách thức trước khi bắt đầu tuyên bố.
- Các vị, hôm nay là sinh nhật của Ân tiểu thư. Cảm ơn các vị đã bớt chút thời gian quý báu đến đây.
- Chắc hẳn các vị đều đang rất thắc mắc vì sao tôi lại đứng đây cùng Ân tiểu thư đúng chứ? Thực ra, tôi đã đợi ngày này rất lâu rồi. Hôm nay, tôi đến đây không phải chỉ để chúc mừng sinh nhật Ân tiểu thư mà còn có một tin vui muốn thông báo cho tất cả mọi người nữa.
Nói đến đây, anh ta liền ngừng lại, một lần nữa khiến tất cả những người ở dưới sân khấu được một phen tò mò, nghi hoặc, tiếng bàn tán xôn xao ngày một nhiều hơn.
- Tin vui? Tin vui gì chứ? Có thể có tin vui gì sao?
- Anh tin thật à? Phong thiếu lúc nào mà chẳng có niềm vui, đâu có gì to tát để phải công cáo thiên hạ thế này đâu.
Đợi bên dưới bàn luận một lúc đến khi lắng xuống dần rồi, Phong Dực mới lại tiếp tục nói thẳng vào vấn đề chính.
- Chuyện mà tôi muốn thông báo hôm nay, chính là liên hôn giữa hai nhà Ân Phong. Tôi và Ân tiểu thư đã có hôn ước từ trước, sau một thời gian bồi đắp tình cảm, hôm nay tôi muốn chính thức nói với Điềm Điềm của tôi một câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565266/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.