Thời gian trôi qua thật nhanh, Bạch Lộ đến công ty mớiđi làm bất tri bất giác đã gần được một tháng.
Chức vụ của cô vẫn là thư ký như cũ, Âu Vũ Trì sắp xếpcho cô vào phòng hành chính. Vừa đến chỗ mới cần phải tập thích ứng, cô cố gắngbắt bản thân nhanh chóng thích nghi với mọi sự vụ trong phạm vi công việc, thờigian đầu hầu như ngày nào cũng tăng ca đến khuya mới về.
Trưởng phòng hành chính hết sức khen ngợi sự cần cùcủa cô, đồng nghiệp còn có người thầm nói với cô: “Ban đầu nghe bảo em là dotổng giám đốc Âu đích thân dàn xếp đưa vào công ty, bọn chị còn tưởng hoàngthân quốc thích nào đến, đều đoán chừng sẽ rất khó khăn khi làm việc chung vớiem. Không ngờ, em ngược lại là một người dễ chịu đến thế.”
Bạch Lộ nỗ lực làm việc như vậy, đến Âu Vũ Trì cũng cóphần ngạc nhiên, còn đặc biệt gọi cô đến dặn dò: “Làm việc thôi mà, không cầnbán mạng quá thế. Bất kể em làm ít làm nhiều làm tốt làm dở anh đều phát lươngcho em như nhau, cho nên tuyệt đối đừng tạo áp lực cho bản thân.”
Cái này nghe giống như lời của một tổng giám đốc nóivới nhân viên sao? Kẻ làm chủ nào mà không hy vọng nhân viên siêng năng có thừadốc sức bán mạng vì công ty. Ai dè anh ta thì ngược lại, còn bảo cô đừng quálao lực.
Cô không nhịn được mà buồn cười: “Tổng giám đốc Âu,yêu cầu của anh đối với nhân viên đều như vậy sao?”
“Đương nhiên không phải, đối với em mới đặc biệt chiếucố thôi. Em là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-giua-hang-van-nguoi/125571/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.