Ý cười trong ánh mắt Bác Mộ Trì lan ra, cô nhếch môi lên, nhìn anh với vẻ mặt vui vẻ, "Vậy ý của anh có phải là, chỉ cần em không đồng ý thì anh sẽ hỏi mãi, nhưng cũng không ép buộc em đúng không?"
Phó Vân Hành dùng ánh mắt tỏ vẻ, em cảm thấy thế nào.
Bác Mộ Trì không nhịn được mà chui vào lòng anh, ôm lấy cổ anh nói: "Vậy nếu tới lúc 50 tuổi em vẫn không đồng ý kết hôn, anh cũng không kéo em đi đăng ký kết hôn à?"
"Đúng vậy." Phó Vân Hành lại hôn cô một cái, "Em không muốn kết hôn?"
"Cũng không phải."
Bác Mộ Trì chớp mắt mấy cái, "Có điều phải xem biểu hiện của anh thế nào đã."
Phó Vân Hành nhướng mày, "Biểu hiện?"
"Đúng vậy." Bác Mộ Trì đánh giá anh từ trên xuống dưới, nuốt nước bọt nói: "Nào có ai cầu hôn như anh, không có hoa thì thôi đi, đến nhẫn cũng không có, anh nói xem em nên đồng ý kiểu gì?"
Phó Vân Hành sững ra, bật cười ra tiếng: "Là anh sai."
Anh dừng lại một chút, ánh mắt sáng rực nhìn cô, "Chắc chắn lần sau sẽ chuẩn bị."
Bác Mộ Trì "à" một tiếng, bị anh nhìn nóng cả mặt, dời tầm mắt đi rồi lẩm bẩm, "Vậy lần sau rồi nói."
"..."
Phó Vân Hành trả lời được.
Anh nhìn cô, "Mệt à?"
"Một chút." Bác Mộ Trì ăn vạ trong lòng anh, "Tẩy trang phiền phức chết đi được."
Phó Vân Hành bật cười, "Anh tẩy trang giúp em?"
Ánh mắt Bác Mộ Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-mot-chut/3354907/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.