Bất ngờ?
Mạnh Đường còn đang thầm đoán thì tin nhắn của Ngụy Xuyên lại tới: [Tôi nói với Hứa Hạc Thanh rồi, Quốc khánh đi Nhạn Thanh.]
Cái gì?
Mạnh Đường vội nâng điện thoại lên, trả lời: [Các cậu không về nhà sao?]
Ngụy Xuyên: [Không về, tôi chỉ có ba ngày nghỉ, đi chơi hai ngày.]
Mạnh Đường: [Tại sao lại đi Nhạn Thanh?]
Ngụy Xuyên: [Giả ngốc cái gì? Tôi giúp cậu lừa Hứa Hạc Thanh đi rồi đấy, cậu còn không hiểu? Còn không phải là vì cậu sao.]
Mạnh Đường: […]
Thế cũng không có kiểu đùng cái dẫn người ta về nhà chứ?
Ngụy Xuyên: [?]
Mạnh Đường: [Các cậu ở khách sạn à?]
Ngụy Xuyên: [Nếu không thì ở nhà cậu?]
Mạnh Đường: [Ý tôi không phải thế.]
Ngụy Xuyên: [Đùa thôi, tôi với Hứa Hạc Thanh ở khách sạn, cậu làm tròn bổn phận chủ nhà là được.]
Mạnh Đường: [Vậy để tôi nói với Linh Âm một tiếng.]
Ngụy Xuyên: [Được, đừng cảm ơn tôi quá, ngủ ngon.]
…
Mạnh Đường lắc đầu bật cười, vì cô cái gì chứ, là vì Tạ Linh Âm thì có.
Có điều Nhạn Thanh ít người biết đến nên phong cảnh vẫn rất đẹp.
Bốn người “mỗi người một ý”, lịch trình cứ thế được chốt lại.
Hai nơi không xa lắm, đi tàu cao tốc một tiếng rưỡi là đến, Nhạn Thanh cũng là một thành phố trực thuộc tỉnh Z.
Hai ngày trước khi về nhà Mạnh Đường gọi điện thoại nói chuyện này với ông nội.
“Hiếm khi cháu dẫn bạn về, mấy người thế?” Ông cụ vui vẻ nói.
“Chỉ có một người, là bạn cùng phòng của cháu,” Mạnh Đường nói, “Nhưng còn có hai bạn nam đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/5067470/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.