Bạch Mai Trúc bắt tay vào làm việc nhà, một dinh thự lớn đồng nghĩa với việc chân tay không được nghỉ ngơi.
Tiếng chuông cửa vang, Bạch Mai Trúc nhìn vào chiếc đồng hồ đắt tiền được đặt phía phải, liền giật mình, “đã trưa rồi ư?”, cô bởi vì chăm chú làm việc nhà mà chưa đụng tay vào bếp, gã chưa thấy có bữa trưa, sẽ cáu cho mà xem.
Chuông cửa lần nữa vang lên liên hồi, Bạch Mai Trúc lúng túng bỏ cây lau nhà xuống, chạy ra mở cửa, thế nhưng gương mặt xuất hiện không phải gã.
Một người con gái cùng một chiếc váy bó sát người chưa dài đến đầu gối, khoác thêm chiếc áo dạ, dáng vẻ sang chảnh cùng chiếc túi hiệu trên tay. Bạch Mai Trúc không khó nhận ra, ả chính là thanh mai trúc mã của Cao Trí Đức.
Tần Yến Trinh đẩy kính thấp, phẩy tay ý bảo cô tránh đường, Bạch Mai Trúc nép sang một bên, chạy theo từng bước của ả.
“A, cái gì thế này” ả không chú ý đường, vậy nên mũi giày cao gót của ả chạm vào cây lau nhà cô để dưới sàn.
“Xin lỗi cô” Bạch Mai Trúc vội dẹp mọi thứ gọn sang một bên.
Tần Yến Trinh vắt vẻo chân ngồi xuống sofa, đưa chân về phía cô “dùng áo của cô lau sạch giày cho tôi”
“Để tôi lấy giấy lau cho cô”
“Tôi nói là dùng áo của cô, cô bị điếc sao” ả đứng lên, một bạt tai đau điếng in hằn vào bên má cô, đỏ ửng cả một vùng.
Cô gạt nước mắt, quỳ xuống chân cô ta, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-than-tra-no-tinh-cu-hung-ac-nguoc-dai-toi/3487304/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.