Truyền xong hai chai nước biển, Tiếu Dĩnh cuối cùngcũng hồi phục được sáu bảy phần, ngồi trong xe của Diệp Hạo Ninh, cô cố ýnghiêng đầu sang một bên, kỳ thực trong lòng hơi xấu hổ,vừa nãy khóc lóc nhưthế trước mặt anh ta, mất mặt quá!
Hơn nữa lúc này đầu óc đã tỉnh táo rồi, cô đã sớm nhớra tên anh ta, nhớ đến vẻ mặt cười mà như không của anh ta dưới ánh đèn trongphòng ăn, cô không thể khẽ thở dài, chỉ mới gặp nhau có hai lần, lần nào cũnglàm trò cười cho anh ta, đen đủi quá.
Cuối cùng khi cô xuống xe, anh ta hình như muốn nói gìđó nhưng cuối cùng chỉ cười nhạt, rồi lái xe đi trong anh trăng sáng.
Trong xe càng yên tĩnh, đến điều hòa cũng tắt, DiệpHạo Ninh quay đầu sang liếc nhìn cô , vừa lúc nhìn thấy hình ảnh phản chiếu mờảo trên kính xe, có một chút mơ hồ, nhưng lại làm cho các đường nét càng mềmmại hơn.
Anh yên lặng một lúc rồi mới hỏi: “ Nhà cô ở đâu?”Giọng nói rất trầm, dường như biết cô đang ngủ nên không nỡ làm phiền.
Lúc này Tiếu Dĩnh mới choàng tỉnh vội vàng ngồi ngayngắn lại trả lời: “ XX Hoa Viên Hải Thiên.” Trong lòng nghĩ, quả thật là ốmthành ngớ ngẩn rồi.
Anh gật đầu, giọng nói bình thường: “Nếu mệt thì cứngủ một lúc đi, đến nơi sẽ gọi cô dậy.”
Nhưng cô lại mở mắt ra, nghiêng mặt nhìn một lúc rồiđột nhiên mỉm cười : “ Thì ra anh cũng rât tốt đấy.” Cái con người này, cóngoại hình và khí chất nổi bật như vậy, thì cuộc sống riêng tư chắc chắn vôcùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-nhu-vay-xa-den-the/2759/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.