Tiếu Dĩnh nằm trên chiếc ghế rộng và mềm mại, khôngkhỏi có chút hốt hoảng, thổn thức, đột nhiên cảm nhận bên cổ đau nhoi nhói, lúcnày đây cô mới bắt đầu định thần lại, mở to mắt ra liền bắt gặp ánh mắt đốidiện của Diệp Hạo Ninh.
Diệp Hạo Ninh nhìn cô, ánh mắt u tối, như đang suynghĩ điều gì, hình như có một cái gì đó ở tận sâu thẳm đột nhiên lướt qua rồivụt tắt. Anh lại cúi người xuống, nên cô không thể nhìn thấy những cảm xúctrong mắt anh, chỉ nghe thấy anh nói lạnh lùng và bình thản từng từ từng từmột: ” Tiếu Dĩnh, nếu nói về khả năng suy nghĩ nhiều việc một lúc, em luôn luôngiỏi hơn anh nhiều đấy.”
Cô nghe mà giật mình, anh đã đứng lên và bỏ đi khôngmột chút lưu luyến, một góc của chiếc váy ngủ gạt nhẹ lên mặt cô. Phòng kháchrộng và trống trải , điều hoà hình như mở hơi quá lạnh, cô ngồi nguyên một chỗ,đột nhiên cảm thấy lạnh thấu xương.
Thực ra Diệp Hạo Ninh đã dùng chính lời nói đùa của côtrên xe để trả đũa lại cô.
Nhưng, hồi ấy sau khi chia tay Trần Diệu, cô đã từngnghĩ rằng, trái tim của mình không thể dùng cho một người đàn ông nào khác nữa.
Chỉ một lần yêu đã đau khổ như thế rồi, làm sao còn cósức lực để động lòng trước một người khác nữa?
Hơn nữa, cô một lòng một dạ với Trần Diệu, từ nhỏ đếnlớn đã trở thành thói quen, cho dù cuối cùng chia tay, cái thói quen ấy vẫnkhông sửa được. Thế nên, từ cái lần xem mặt không chính thức ấy về sau, TiếuDĩnh từ chối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-nhu-vay-xa-den-the/2758/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.