Kì thực cả đoạn đường cả hai người hầu như không nóichuyện, cô thì tại vì buồn ngủ, còn Diệp Hạo Ninh thì chuyên tâm lái xe.
Để tay trên tay nắm mở cửa xe, mới nghe thấy anh độtnhiên nói :"Em tính làm việc ở đây mãi à?"
"Cái gì?"
Diệp Hạo Ninh xoay mặt sang nhìn cô :"Bay trênkhông trung cũng mệt mỏi lắm, hay là từ tuần sau đổi sang em thử xem"
"hả?" cô giả vờ không hiểu, cười híp mắt:"Sao lại đổi sang em? Em đâu có làm việc ở thành phố C". Nói rồi mởcửa xe, nhưng sau đó bị đột ngột kéo lại.
Đôi bàn tay thon dài mạnh mẽ không mạnh không nhẹ đóđang tỳ vào vai cô, Diệp Hạo Ninh nghiêng người sang một bên, khuôn mặt anh túcập sát trước mặt. cô ngồi lệch sang một bên, giãy giụa theo bản năng, lấy tayđánh vào anh, mặt mày lo âu quay nhìn ra ngoài cửa sổ :"Buông tayra", giọng điệu có chút bối rối:"Người qua kẻ lại, đồng nghiệp em màtrông thấy thì chết mất"
"Ai bảo em giả khờ", khuôn mặt Diệp Hạo Ninhkhông chút biểu cảm liếc nhìn cô, bàn tay càng xiết chặt hơn nữa.
Cô nói :"Em vỗn khờ trước giờ"
Câu trả lời hợp tình hợp lý như vậy khiến Diệp HạoNinh bất giác ngẩn ngơ cả người
Cô lại nói :"Mau buông tay ra"
Anh lại khẽ cười, thuận theo tư thế nắm chặt bàn tayđang để trước ngực nghiêng người xuống hôn mãnh liệt cô, rất lâu sau mới chịubuông ra, thàn nhiên bình luận "Em thật sự không đủ thông minh"
Lúc này cô không còn tấm trí tranh luận với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-nhu-vay-xa-den-the/2189494/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.