Buổi tối vài ngày sau, Tử Đằng đang ngồi xích đu trong vườn. Hôm nay vẫn như mọi ngày, cô đang chờ anh trở về. Những lời nói trước đó của Diệp Tuyết, cô đang suy nghĩ lại mấy ngày nay. Điều cô đang làm đúng là trốn tránh. Trong hai tuần này, rất ít khi Tử đằng có thể thấy được Lãnh Hàn. Sáng sớm đi, tối muộn về. Trước khi nghỉ phép, cô còn không thấy anh như vậy. Tử Đằng nhiều lần muốn nói chuyện trực tiếp với anh nhưng không thể.
Lãnh Hàn thật không muốn trốn tránh nhưng sau sự kiện ở bệnh viện, để không gây mối bài xích nào nên anh buộc phải chọn cách này. Chỉ có thể âm thầm dành sự quan tâm đối với cô. Sáng sớm, Lãnh Hàn trực tiếp vào bếp để nấu đồ ăn sáng cho cô. Tối về muộn, nhưng cô vẫn ngồi ở phòng khách đợi. Anh lại âm thầm bế cô về phòng ngủ. Đứng bên cạnh âm thầm quan sát cô ngủ mới yên tâm trở về phòng mình.
Tối nay vẫn vậy, cô vẫn ngồi trên xích đu ở ngoài vườn đợi anh về. Quản gia Châu Bá thấy cô ngày này cũng đợi Lãnh Hàn như vậy cũng không nỡ, bệnh tình của bạn thân chưa hết đã ra ngoài đợi anh hết ngày này đến ngày khác. Dù có khuyên cô thế nào, hôm nay cô cũng phải đợi anh về cho bằng được. Ông cũng không nỡ, liền gọi cho Lãnh Hàn. Dù gì chăm sóc cô cũng là trách nhiệm mà anh giao, làm không tốt thì ông chỉ có thể chịu hết. Lãnh Hàn đang ngồi làm việc trong phòng thì thấy chuông điện thoại reo. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-lam-nhung-duoc-khong/1786057/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.