Nụ cười thê lương nở ra trên khóe môi cô, giọng nói của cô nho nhỏ. Giống như mơ: “Ngày mai……..chúng ta còn có ngày mai không?”
Biểu hiện của anh gần như cứng đờ trên mặt, giọng nói của cô vẫn là hưvô, giống như mơ, giống như lông vũ bị gió cuốn lên, bất lực, không kìmlại được: “Mấy ngày hôm nay anh cứ gặp ác mộng, anh mơ thấy gì thế? Cóliên quan đến em không? Anh toàn nói mê, mấy lần anh đều gọi tên em.”
Cô nhìn anh, lặng lẽ, thê lương nhìn anh: “Em biết, thời gian của chúng ta không nhiều nữa, hoặc nói, là thời gian của em không nhiều nữa. Anhtừng nói anh yêu em, cho dù là thật, nhưng, tình yêu của anh dành cho em cũng không thể đủ xóa bỏ tất cả, anh xưa nay ân oán rõ ràng, anh sẽkhông vì em quên đi tất cả mọi chuyện xảy ra trước đây. Nhà họ Phó nợanh, anh đòi lại không thiếu một đồng, về tiền bạc, về tình người, mộtđồng cũng không thiếu. Em biết.”
“Em nghĩ Giản Tử Tuấn nhất định là đồng bọn của anh trong việc này, có là từ sớm, anh ta lộ dấu vết ra cho em, có lẽ cũng là anh sai khiến. Anh nhất định sớm đã bố trí cái kếtnày, Hách Thúc nói là hai công ty hợp mưu, từ đó dẫn đến cái chết củacha em, trong đó có một công ty là Đông Cù sao?”
“Dịch Chí Duy, anh là một ác quỷ, anh sớm đã tính toán tất cả, anh bày thiên la địa võng,chỉ đợi từng người nối tiếp từng người của nhà họ Phó chui vào, anh muốn khiến em không còn gì nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-rach/1257618/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.