Anh vui mừng đến phát điên, lại vươn người qua bàn hôn cô, khiến cô sợhãi vội vã tránh ra sau: “Anh thật sự điên rồi! Người ta đều đang nhìnđấy!” Anh nói: “Sợ cái gì? Anh xin hôn cô dâu trước mà thôi!” Quay đầulại nói với người phục vụ: “Cho tôi chút thể diện, tôi sắp kết hôn rồi,hôm nay tôi mời toàn bộ khách ở nhà hàng này, xin mọi người tự nhiên!”
Người trong nhà hàng đều vỗ tay, còn có người nói: “Chúc mừng! Chúc mừng!”
Anh cảm ơn, nhân lúc cô đờ đẫn, vừa đúng đỡ lấy mặt cô hôn một nụ hôndài, mọi người càng ồn ào hơn, ngay cả người phục vụ cũng vỗ tay, tươicười nói: “Chúc mừng ngài Giản và cô Phó cuối cùng đã trở thành ngườimột nhà!”
Trở thành người một nhà? Thanh mai trúc mã, hai người bạn thơ ấu, từ nhỏ cô đã biết cô sẽ gả cho anh, không phải sao?
Hôn sự lần lượt được chuẩn bị, đặt váy cưới, chụp ảnh, in thiếpmời…..Cô cũng chưa từng nghĩ kết hôn cần mua nhiều đồ như vậy, phòng mới cần trang trí lại, thay đồ trong nhà, lộn xộn hết lên, vừa khéo khiếnanh có cớ chuyển đến chỗ cô.
Thật ra cũng chẳng có gì, cho đến tậnngày hôm đó, sáng hôm ấy anh ở trong nhà tìm ca vát, không tìm được liền hỏi cô, cô ngủ mơ mơ hồ hồ, nghe thấy anh hỏi, nằm trên giường lim dimnói: “Trên giá thứ 4 trong cánh cửa thứ 2 đều treo ở đó đấy.”
Anh hỏi: “Làm gì có giá thứ 4?”
Cô sững lại một lát, mới nhớ ra, tủ quần áo của mình là kiểu mở cửađơn, không có nhiều giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-rach/1257606/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.