Thật ra chỉ có một hàng chữ viết trên tờ giấy ghi nhớ, lộn xộn kèm theovệt nước mắt: “Chị cả, chị thật ngốc, nhưng, không ngờ em còn ngốc hơnchị.”
Cô đọc không hiểu, trong lòng rối bời, cảm giác chẳnglành trào lên, quả thật là vô cùng sợ hãi, bản thân mình bị lôi vàotrong sao? Hay là Thánh Khi chỉ làm phép so sánh? Không có lý domà……..nắm chạy tay quay mặt lại, thấy Thánh Hi đờ đẫn đứng ở bên cạnh,do đó hỏi: “Thánh Hi, em biết chị hai như thế là vì cái gì không?”
Thánh Hi nói: “Em không biết.” Ngừng lại một lát, nói: “Mấy ngày nay chị hai chứ trốn một mình khóc.”
Cô nên sớm về nhà xem xem, cô không nên bất cẩn như vậy! Mẹ kế là người phụ nữ có chồng bình thường đến cực điểm, ngoài việc tham lam một chútthì chẳng hiểu cái gì. Đều là cô không tốt, bản thân cô tuy xảy ra rấtnhiều việc, nhưng cũng không thể không thèm lo đến nhà chút nào, đều làlỗi của cô.
Thánh Hiền lại nói ở một bên: “Em biết!”
Trong lòng cô hoảng sợ, quỳ xuống hỏi: “Thánh Hiền, em biết điều gì? Nói cho chị cả nghe.”
Thánh Hiền chần chừ một lát, nói: “Vậy chị không được giận chị hai đâu đấy.”
Cô vô cùng hốt hoảng, trời ơi! Bản thân mình thật sự bị lôi vào trongsao? Đành dỗ dành Thánh Hiền nói: “Bây giờ chị hai như vậy, chị cả saocó thể tức giận chị hai được chứ? Mau nói cho chị cả biết, em biết điềugì?”
Thánh Hiền nói: “Hôm trước em thấy chị ấy một mình trong vườnđốt đồ đạc, em cho rằng chị ấy giống em thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-rach/1257605/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.