"Em gọi để nói chuyện gì à?"
"Ừm, mẹ em bảo chiều tối nay anh qua qua ăn cơm. Em muốn hỏi ý anh xem thế nào ấy mà".
"Em quên tối nay anh có ca trực sao?"
Bùi Ánh Nguyệt không quên, chỉ là khi thấy Tuyết Hoa đứng đó. Cô muốn cho cô nhóc kia thấy giữa cô và nhóc con kia, ai mới thật sự là người quan trọng trong lòng anh. Sở dĩ gọi anh chỉ là nhất thời không biết hỏi gì nên bịa đại một lý do cả thôi. Nhưng Bùi Ánh Nguyệt vẫn bình tĩnh, cười duyên dáng đáp lại anh.
"Anh xem, công việc bận quá làm em quên mất cả lịch trình của anh. Hay để em đền bù cho anh thứ gì xem như tạ lỗi, thế nào?"
"Không sao, anh không để tâm. Mau làm việc thôi khi tan ca xong anh đưa em về được chứ!"
"Tất nhiên là được rồi".
Vừa nói Bùi Ánh Nguyệt vừa ôm tay anh, nhưng ánh mắt luôn hướng về phía sau Triết Viễn. Cô muốn rõ bộ mặt của những kẻ thua cuộc sẽ như thế nào. Triết Viễn là của cô nhưng lý trí lúc nào cũng lo lắng anh sẽ không còn thích cô nữa. Cô sợ anh sẽ rời xa mình, vả lại cô ghen với người con gái khác cũng không lạ gì. Dù sao họ cũng không có cửa thắng, chỉ là cô muốn thấy dáng vẻ đau khổ của người dám dòm ngó đồ của mình thôi. Cô ích kỷ, đúng vậy từ nhỏ đó thế, bản tính cô rất ghét đồ của mình bị vấy bẩn. Nhất là bị bẩn bởi những kẻ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-nham-noi-tuong-tu/3718686/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.