Cửa lớn của Tần gia vẫn chưa đóng.
Bởi thế, đám người bên ngoài đến xem náo nhiệt vẫn chưa chịu tản đi.
Có kẻ gan lớn tiến lại hỏi:
“Lão đầu, trong phủ có hỷ sự gì sao? Còn cả thái giám trong cung đến nữa là chuyện gì?”
Hồng lão đầu liếc người kia một cái, ánh mắt lạnh nhạt, song thái độ ấy vẫn không dập được ngọn lửa tò mò của đám dân hiếu kỳ.
Lão Lý đầu bèn nở nụ cười đi ra, nói chuyện đôi câu xã giao. Chẳng mấy chốc, tin Tần Trì kiêm nhiệm chức Lang trung Công Bộ đã lan khắp hẻm Thúy Hoa.
Ấy là chủ ý của Tống Cẩm, chính nàng bảo Lão Lý đầu ra ngoài tuyên bố — để người ta biết rõ còn hơn cứ tụ tập bàn tán mãi trước cửa Tần gia.
“Nương tử, Lý thúc làm vậy, e là ta lại thêm kẻ ghen ghét mất rồi.”
Tần Trì đứng cạnh Tống Cẩm, giọng nửa đùa nửa thật.
Tống Cẩm liếc hắn:
“Bên ngoài người ta chỉ hâm mộ thôi. Kẻ thật lòng đố kỵ chàng, ắt là mấy vị chủ nhân của bọn họ. Dù sao, những người đang vây xem kia, phần lớn đều là gia nhân các phủ trong hẻm Thúy Hoa.”
Các chủ nhân có thân phận, tự nhiên chẳng thể chen lẫn với hạ nhân ngoài đường, sợ mất thể diện.
Còn đám người bán thân làm tôi tớ, thấy Tần Trì chỉ có thể ngưỡng mộ. Đối với họ, vị trạng nguyên này đã đứng ở một tầm cao khác — xa đến mức, ghen ghét cũng là điều không dám.
Trái lại, những kẻ làm chủ nhà kia, thấy một người trẻ tuổi như Tần Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gam-hai-duong-xuan/4856758/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.